DẪN CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI LỄ VU LAN BÁO HIẾU
VU LAN – Mùa Báo Hiếu – để tưởng nhớ về công ơn hai đấng sanh thành, chúng con mạo muội ghi những dòng cảm xúc nói về công ơn của cha của mẹ. Để bày tỏ tình cảm chúng con kính dâng lên hai đấng sanh thành, và kính tặng lên tất cả những người con của cha và mẹ trong dịp Vu Lan – Mùa Báo Hiếu.
“Cha giành hết mọi đắng cay
Cho con vị ngọt những ngày ấu thơ,
Mẹ giành đỉnh núi mây mờ
Cho con đường rộng bây giờ con đi”
Thưa cha, chúng con hiểu rằng trên mỗi bước chúng con đi, cha lúc nào cũng dõi theo bên cạnh để chỉ dẫn và dìu dắt cho con khỏi lạc lối sai đường.
Mẹ cho con hết tất cả quãng đới tuổi xanh, cả thương yêu dịu ngọt hơn cả biển trời xanh. Các bạn ơi, biển thái bình bao la, nước sông Hằng cuồn cuộn, nhưng không sao có thể so sánh với tấm lòng của mẹ.
-------------------------------------------------------------------
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Vu Lan Duyên Khởi Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát
Kính bạch trên Đại Đức chứng minh, kính thưa toàn thể quý Phật tử!
“ Tháng bảy mùa thu lá rụng vàng
Ấy mùa nhân loại đón Vu Lan
Bâng khuâng chạnh nhớ ơn sanh dưỡng
Thổn thức tâm con ngấn lệ tràn”
Kính bạch quý Ngài, kính thưa quý vị!
Mỗi năm khi những làn gió thu se lạnh thổi về, lá vàng lác đác rơi theo từng hạt mưa bay, báo hiệu một mùa Vu Lan nữa lại về trên quê hương Đất Việt, lòng người con Phật cũng chạnh nhớ đến công ơn sanh thành dưỡng dục của cha, của mẹ. Khi tiếng chuông Chùa ngân nga trầm bổng, vang nhẹ vào cõi hư vô tịnh tĩnh, như rót vào lòng người nỗi niềm thổn thức thiết tha – Báo hiếu trọng ân trong ngày đại lễ - Ngày Vu Lan Thắng Hội.
“Tiết Vu Lan bâng khuâng nhớ cha công dưỡng dục
Mùa Báo Hiếu bùi ngùi thương mẹ đức cù lao”
Kinh thi có dạy: “Mẹ sanh ta, cha nuôi ta, làm con phải nhớ thương cha mẹ, vì cha mẹ sanh đẻ ta khó nhọc, làm con muốn báo đáp công ơn cha mẹ, cũng như với lên trời cao khôn cùng”.
Ôi : “mẹ sanh ta, cha nuôi ta
Nhớ thương cha mẹ xót xa trong lòng
Thương con cực khổ ẳm bồng
Trời cao vòi vọi khó mong đáp đền”.
Đúng vậy, công ơn cha mẹ cao như trời sâu như bể, làm con không sao đáp đền đặng. Hôm nay lễ Vu Lan đã về, cũng là mùa Báo hiếu của các hàng Phật tử chúng con đối với ân đức cao dày của hai đấng sanh thành.
“Ba năm bú mớm ẳm bồng
Mười tháng cưu mang quặn dưỡng”
Kính bạch quý Ngài, vâng theo lời Phật dạy noi gương vạn cổ hiếu hạnh muôn đời của tôn giả Mục Kiền Liên. Hàng Phật tử chúng con tề tựu về đây dưới mái Già Lam Công Thành, gội lòng trong sạch, sắm sửa trai nghi, thành tâm dâng lên mười phương ba ngôi Tam bảo, thứ đến dâng cúng hiện tiền Tăng, vì nhớ nghĩ đến ân từ bi tế độ, sau nhờ quý Ngài nhứt tâm chú niệm để cửu huyền thất tổ nội ngoại song thân, cha mẹ nhiều kiếp của chúng con nương vào oai lực này mà rời đường dữ, sanh về cõi lành.
Kính bạch quý Ngài, kính thưa toàn thể quý vị Phật tử, với truyền thống tri ân và báo ân trọng trong ngày Vu Lan Báo Hiếu, truyền thống hài hòa một cách tốt đẹp,, sâu sắc, với truyền thống đạo đức ngàn đời của dân tộc. Trên tinh thần cao cả ấy, hôm nay ngày 15 tháng 7 âm lịch năm Nhâm Thìn, Chùa Công Thành, thôn Công Thành, xã Thành Hải, long trọng tổ chức Đại Lễ Vu Lan, đó là lý do của ngày lễ hôm nay.
Nam mô Vạn Cổ Hiếu Xưng Danh Tôn Giả Mục Kiền Liên Bồ Tát Tác đại chứng minh.
………………………….
Kính bạch lên Đại Đức chứng minh, kính thưa toàn thể quý Phật tử! Thay mặt Ban Tổ Chức, chúng tôi xin được thông qua chương trình Đại Lễ Vu Lan Báo Hiếu như sau:
1. Chuông trống Bát Nhã
2. Tuyên bố lý do – giới thiệu chương trình.
3. Dâng lục cúng dường.
4. Nghi thức cài hoa hồng gồm 3 phần như sau:
a. Nói về ý nghĩa cài hoa hồng.
b. Một phút mặc niệm.
c. Cài hoa hồng.
5. Nghi thức dâng y cúng dường gồm có 3 phần như sau:
a. Dâng y.
b. Tát bạch dâng y.
c. Đạo từ của Đại Đức Nguyên Thành.
6. Tụng Sám Vu Lan
7. Nghi thức dâng cơm cúng dường.
8. Thọ trai – Hoàn mãn.
Kính bạch lên đại đức chứng minh, kính thưa toàn thể quý phật tử!
“Mỗi độ rừng thiền bừng hoa giác
Mưa trên xác phượng báo mùa thu
Vu Lan Thắng Hội hoa hồng thắm
Thâm ân nguồn cội nhớ công nuôi”
Kính thưa Chư Tôn Đức hiện tiền, người đã tạo thắng duyên lành trong ngày Đại Lễ Vu Lan Báo Hiếu. Sau đây thể theo chương trình là phần dâng lục cúng dường, sẽ được thể hiện với tất cả tâm thành của các em Phật tử Chùa Công Thành, xin trân trọng kính mời.
(cử nhạc lục cúng dường)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Kính bạch trên Chư tôn Thiền Đức Tăng, kính thưa quý Phật tử!
“Ơn cha lành cao như núi Thái
Đức mẹ hiền sâu tợ biển khơi
Dù cho dâng trọn cuộc đời
Cũng không trả hết ơn người sanh ta”
Vâng, cha mẹ đã nhiều đêm thâu thức trắng, nuốt dòng lệ mặn nhìn theo cánh chim bay, hướng về chân trời xa thẳm, nơi con đang bươn chải xứ người, cha mẹ cũng đã từng nát dạ bầm gan khi con ngỗ nghịch ngang tàn, cha mẹ cũng đã vì con mà phải chôn mình trong hố sâu tội lỗi, để cho con đầy đủ với người. Ôi tình cha mẹ bao la quá, cao xa quá!
“ Núi thái kia chẳng sánh đặng công cha,
Nước đại dương khó đong đầy tình mẹ”
Kính bạch Đại Đức, kính thưa toàn thể quý Phật tử!
Để bày tỏ tấm lòng tri ân của những người con hiếu đạo, tiếp theo chương trình là phần cài hoa hồng. Kính mời Phật tử Trang Đài diễn đọc về ý nghĩa cài hoa hồng, xin trân trọng kính mời.
(Cử Nhạc Lòng Mẹ Không Lời)
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Đại Hiếu Mục Kiền Liên Bồ Tát.
Kính bạch Đại Đức, kính thưa quý Phật tử!
Làm người hiện hữu trên cõi đời, ai trong tất cả chúng ta đều may mắn vì có cha và mẹ. Cha mẹ đã chắt chiu từng tháng, từng ngày, từng phút, từng giây, từ khi ta còn nằm trong thai nghén, và người đã vui hơn so với những niềm vui thuần dịu nhứt của trần gian, khi nghe ta cất tiếng khóc đầu tiên để mở mắt chào đời, ngày sinh ta ra mẹ cha vô cùng lo âu, sợ sệt, nếu ta bình an trọn vẹn thì cha mẹ mới thật sự an tâm, bằng không người sẽ vô cùng xót xa tiếc nuối, ta lớn lên dần từ đó trong vòng tay ấm áp và truyền cảm của cha, trong bầu sữa ngọt mát trong lành theo tháng năm của mẹ. Có cha ta luôn đón nhận được sự vững mạnh, bao dung, chở che và nâng đỡ, còn mẹ ta thấy mình được lớn lên dần trong tình yêu cuộc sống, tấm lòng từ ái và con tim biết yêu thương để đồng điệu yêu thương với cuộc đời. cha tiếp sức cho ta lý trí và niềm tin, có thể giúp ta vững bước vào đời, dù với trăm ngàn gian nan sóng gió. Mẹ cho ta cảm tình nồng ấm, chở che ta trên vạn nẻo thời gian. Suốt đời dường như cha mẹ chỉ biết sống cho ta, lo lắng tất cả vì ta, người có thể đi sớm về trưa, dãi nắng dầm mưa, hay băng rừng vượt suối, không có khổ đau nào mà người chưa từng trải, không có gian khó nào mà người chẳng nếm qua, miễn sao người mang về được cho ta manh áo chén cơm để vun thắm niềm vui trong những ngày thơ ấu, chỉ cần thấy ta vô tư vui sống, bao nhiêu đó thôi là người đã hạnh phúc lắm rồi, có những đêm trái gió trở trời, mẹ thao thức canh thâu vì lo sợ cho ta không được ngon giấc, có những ngày mưa dầm bão tố, cha lại bần thần trong dạ sợ cho sức khỏe của ta, ngày ta lớn khôn mẹ cha lại cho ta đến lớp, giúp ta tiếp xúc với thầy với bạn, học được những lẽ phải điều hay từ cuộc sống, khơi mở nguồn hiểu biết của ta. Rồi mai ta trưởng thành và chững chạc, có thể tự mình dấn thân và đương đầu với cuộc sống, lại chạy nhanh vào vòng xoáy của nó, đua gót đùa vui theo tiếng gọi của lợi danh. Vậy mà ta có biết đâu, dưới mái hiên xưa cha mẹ vẫn ngày đêm vẫn mỏi mòn chờ đợi. cha nhiều đêm thức trắng bởi không tin tức của ta, mẹ tựa cửa chờ mong, mắt đượm buồn dõi trông con từ phương trời vô định, cho dù bao mùa trăng đã tròn đã khuyết, dù bao con nước lớn nước ròng, rồi có lúc trong một thoáng suy tư, trong một lần con trượt chân vấp ngã, lại bồi hồi chợt nhớ về cha mẹ, như muốn tìm lại một nguồn động viên, an ủi mà bao năm tháng đã rời xa, cánh đồng mẹ ngỡ ngàng từng giấc ngủ ban trưa, tiếng chim sẻ hót dậy thơm hương lúa mới, triền đê nào đánh cắp dấu chân tôi, ngày đi vội mà nhói lòng cha suốt năm tháng cơ hàn. Ngày ta về, ngưỡng tưởng với sự thành đạt hiện có ta sẽ đền đáp đi một lần nào công ơn muôn thuở của mẹ cha, sẽ có thể vui vầy đoàn tụ với gia đình sau những năm bôn ba xa cách. Nhưng ta đâu biết được mẹ cha ta có còn mạnh khỏe, hay người đã nằm yên trong cát bụi cuộc đời.
“ Mẹ bước chậm nhưng dường như có vấp
Dấu chân xiêu chao động ngõ vô thường
Con thấp thỏm níu hoàng hôn thật chặt
Sợ nắng chiều giăng mỏng khói mù sương
Cha còn chăng hay chỉ là ảo ảnh
Đến bên con để bớt nỗi cô đơn
Con bất hiếu chưa trả đền ân trọng
Sợ bên đời không còn bóng mẹ cha”
Kính lạy mẹ, kính lạy cha – tình thương của người dành cho con muôn đời vẫn thế, vẫn ngút ngàn vút cao như núi Thái, vẫn dào dạt mênh mông như biển Thái Bình.
Hôm nay về đây, xin cho con được quỳ bên chân cha, đôi chân đã một đời lặn lội vì con xuôi ngược, đã lê la trên vạn dặm quan san, xin cho con được bới mái tóc mẹ yêu, những sợi tóc đã trải dài trên tháng năm thương nhớ. Và xin cho con được một lần hôn lên đôi tay cha mẹ - đôi tay đã chai sần theo nắng gió, nhưng vẫn dắt dìu con đi về phía tương lai. Kính lạy mẹ, kính lạy cha con đã quá thờ ơ trước ơn nghĩa sanh thành của cha và mẹ, người suốt đời lo cho con tất cả, vậy mà chưa một lần nào con nghĩ tưởng để báo ân, giờ đây con muốn đáp đền nhưng con biết không bao giờ đáp đặng, dù phải biết suốt đời này con báo ơn cha mẹ, song việc làm kia đong được đến đâu. Tình mẹ thương con như đại dương rộng sâu vô tận, ơn cha như núi cao rợp đỉnh mù sương. Nếu còn mẹ còn cha, bạn vẫn còn một trời hạnh phúc, bạn hãy vui lên và cài lên ngực nhau một đóa hồng, một hồng thắm tươi như biểu tượng của tình yêu, yêu đất nước, yêu con người, nhưng phải một lòng kính yêu cha mẹ. Màu hồng nhắc nhở ta phải biết nhớ về nguồn, về cội, bởi nó như dòng máu trong tim mà mẹ cha đã chắt giọt cho ta, đã sanh thành và dưỡng dục nên ta. Từ nay và mãi đến ngày sau, xin bạn hãy giữ gìn đóa hồng đừng để nhạt phai, như gìn giữ tình thương của cha và mẹ bạn. Bạn hãy xem người như hai đấng thiêng liêng tôn quý, và hạnh phúc vì còn cơ hội phụng dưỡng kính dâng. Còn nếu bạn bất hạnh vì đã mất cha mẹ rồi, xin bạn hãy lặng lẽ cài lên ngực mình đóa hoa buồn trinh trắng. Một hồng trắng như tấm lòng hối lỗi ăn năn, như một sự mất mát lớn lao vì lâu nay mình không biết trân trọng tình cảm thiêng liêng khi cha mẹ đang còn. Hãy cài hoa và hãy hướng nguyện về người bằng những gì tốt đẹp nhất.
Nam mô Vạn Cổ Hiếu Xưng Danh Tôn Giả Mục Kiền Liên Bồ Tát Ma Ha Tát tác đại chứng minh.
---------------------------------------------------------
“ Vu Lan đến bao trái tim thổn thức
Vu Lan về hoa đạo nở thơm hương
Vu Lan ơi nét đẹp thật chơn thường
Cho nhân loại niềm vui trong ánh đạo.”
Kính bạch Đại Đức, kính thưa quý Phật tử!
Để tưởng nhớ đến thâm ân Chư Phật, công ơn giáo dưỡng của Thầy tổ, nhứt là ân đức sâu dày Chư tôn Thiền đức Tăng, Bậc Tôn Sư đã dày công xây dựng nên ngôi Già Lam, người đã dâng trọn cuộc đời cho sự tồn vong phát triển của đạo Phật, và để tưởng nhớ đến công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ. Vì đối với cha mẹ:
“Công sanh dưỡng một đời nên huệ mạng
Để thành người kế vãng khai lai
Công đức ấy sánh bằng non Thái
Như trời cao như biển rộng khôn cùng”
Đồng thời chúng ta cũng tưởng nhớ đến đất nước đồng bào, ơn chúng sanh vạn loại, chúng ta cũng tưởng nhứ đến ơn hy sinh cao cả của chư vị thánh tử đạo, các bậc tiền bối hữu công anh linh chiến sĩ đã vì quốc vong thân cho hòa bình hạnh phúc của nhân lọa muôn người.
Vào giờ này, chúng con kính cung thỉnh Đại Đức cùng toàn thể Đạo Tràng đứng lên chắp tay trang nghiêm, lắng động tâm tư thành kính nhứt tâm tưởng niệm. Một phút mặc niệm bắt đầu.
…………………………………………….
Phút mặc niệm trôi qua.
Kính bạch Đại Đức, kính thưa quý Phật tử!
“Hoa hồng thắm màu vàng y rực rỡ
Nhớ về người che chở suốt đời con
Dù hôm nay con khoát áo nâu sòng
Tình phụ mẫu con hoàn toàn ghi nhớ”.
Giờ đây, những đóa hoa màu vàng thắm tượng trưng cho sự thoát tục thanh tao của những bậc xuất gia tôn quý. Đối với cha mẹ vô cùng vô biên với chiếc áo nâu sòng giản dị thanh bần, chịu sương chịu gió, các Ngài đã lặng lẽ dâng tặng cho đời bao niềm hạnh phúc an vui, cũng trong chiếc áo nâu sòng ấy các ngài đã âm thầm trả ơn cho cha mẹ vô cùng cao quý. Các Ngài đã bỏ đi niềm vui, hạnh phúc riêng tư của bản than, để đi khắp nhân gian trang trải cho nhân loại muôn người. Hôm nay, Mùa Báo Hiếu lại về, chúng con mạn phép được cài lên chiếc huỳnh y của quý ngài những đóa hoa vàng thắm, để một lần nữa cảm nhận sự vô biên trong tình thương của cha và của mẹ. Sau đây, xin mời các em trong đoàn cài hoa bước lên để cài hoa cho Chư Tôn Đức.
“ Hoa dù trắng hay hồng đều ý nghĩa
Chỉ đượm nồng hương sắc thể từ bi
Cha mẹ còn hay Cha mẹ mất đi
Xin giữ mãi, Người ơi xin giữ mãi”.
Kính bạch Đại Đức, kính thưa quý Phật tử!
Từ lâu hình ảnh hoa hồng không chỉ là biểu tượng cho tình yêu đôi lứa, mà nó còn là biểu tượng để nói lên tình yêu cao quý của những người con đối với cha mẹ. Trong những Mùa Vu Lan, chúng ta chỉ ca ngợi tình mẹ cao quý nhưng đâu biết rằng tình cha cũng khôn tả vô cùng. Chúng ta đã vô tình quên đi ân tình người cha, một người chỉ biết sống lặng thầm, người lặng lẽ đem đến cho ta niềm vui, hy vọng, sự vững tin trên vạn nẻo cuộc đời mà ta đâu biết,đôi khi rất nghiêm khắc, nhưng đôi lúc cũng rất hiền hoà. Nếu ai đã vô tâm quên đi tình thương thiêng liêng ấy thì bây giờ hãy biết quay lại nép vào lòng cha cảm nhận sự ngọt ngào vô biên mà lâu nay ta chưa cảm nhận được, còn nếu như để lỡ mất cơ hội một lần gần cha để bày tỏ tình thương thì một đời không bao giờ tìm lại được.
“ Cha mặc phong sương, nắng, bụi trần,
Một mình lặng lẽ chẳng màn thân,
Hôm nay di ảnh đầy nhang khói,
Biết mất cha rồi đã mồ côi”
Vậy trong giờ phút thiêng liêng này, xin quý vị hãy dành trọn những hình ảnh tốt đẹp một lòng thành kính hoài niệm về hai đấng sanh thành cao cả, người đã suốt cuộc đời thương yêu và che chở cho ta nên người. Ôi hạnh phúc thay cho những ai còn cha còn mẹ sẽ được cài lên ngực áo một đóa hoa hồng đỏ thắm đượm sắc dịu dàng thiêng liêng cao cả, tượng trưng cho niềm hạnh phúc vô biên.
“Con có cha như còn trời lồng lộng,
Còn mẹ hiền như có cả đại dương,
Đấng song thân muôn đời con ghi tạc,
Công dưỡng nuôi tạo đủ một vóc hình”
Đây chính là niềm vui lớn nhất, quý giá nhất trong một kiếp người. Vì thế, xin quý vị hãy trân trọng giữ gìn.
“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không”
Và:
“Mất cha mẹ dù già cũng ấu thơ
Dù cao như núi cũng mong chờ
Dù giàu cũng thấy mình đau khổ
Dù sống nhưng hồn cũng ngẩn ngơ”
Và thật không may cho những ai sớm mất mẹ, mất cha sẽ nhận được một đóa hoa màu trắng để cài lên ngực áo, tượng trưng cho sự bất hạnh, sự thiếu vắng tình thương, và niềm nhớ nhung da diết, vì mất mẹ, mất cha là mất cả bầu trời, và đây cũng là niềm đớn đau lớn nhất trong cuộc đời.
“Nhờ mẹ hiền con có cả trời xanh,
Có tình thương ôi rất mực chân thành,
Giờ cỏ dại mọc đầy trên mộ đất,
Mất tình thương, mất cả tuổi thanh xuân”.
Lâu nay chúng ta cứ nghĩ tưởng: mất mẹ thì cài hoa trắng, còn mất cha chỉ cài hồng hường. Nhưng quý Phật tử ơi, mất một trong hai thì coi như chúng ta đã mất gần như tất cả. Nên ai mất cha hay mất mẹ, hoặc không còn hai đấng song thân thì chúng ta cũng vẫn cài hoa trắng xem như là tấm lòng trinh trắng mình tôn thờ cha mẹ.
“ Hoa hồng trắng trên ngực con đã nở
Mãi mồ côi vì cha mẹ mất rồi
Vì còn cha mẹ là con còn diễm phúc
Mất cha mẹ rồi như địa ngục trần gian”
Cầm đóa hoa trên tay cài lên ngực áo, xin quý vị hãy quán tưởng rằng trong mỗi bông hoa đều có hình ảnh nghiêm nghị của cha. Từng cánh hoa là từng giọt nước mắt, từng giọt mồ hôi hôm sớm tảo tần dưỡng nuôi của mẹ, cha mẹ dù đã mất hay còn, nhưng người vẫn đang còn hiện hữu trong ta, qua hơi thở nhịp đập trái tim, qua dòng máu đỏ tươi đang lưu thông trong huyết quản. Xin hãy cài hoa và một lần nữa hãy hướng về cha về mẹ bằng những gì tốt đẹp nhất.
( cử nhạc Bông Hồng Cài Áo).
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Kính bạch Đại Đức, kính thưa quý Phật tử!
“Cha mẹ sanh thân cốt nhục cù lao
Thầy tổ nuôi mạng tinh thần khó nhọc
Ân đức ấy cao sâu khó tả
Dù suốt kiếp người con trả chưa xong.
Kính bạch Chư Tôn Đức chứng minh!
Chúng con kính nghe Tổ Quy Sơn có dạy: “ Cha mẹ sanh ta ra tạo cho ta vóc hình ấy, là công ơn cha mẹ. Còn sinh ra giới thân huệ mạng, và biết đi theo lẽ phải đường ngay, tránh ác làm lành, tu nhân quả giải thoát, đó là nhờ công đức của thầy tổ Bổn Sư”. Thật vậy, công ơn sinh thành đã đành to lớn, nhưng ân giáo dưỡng lại còn lớn hơn, vì quý Ngài là hàng sứ giả Như Lai, bậc thầy hướng đạo cho chúng con đi theo pháp xuất thế tu hành, liễu sanh thoát tử, ơn đức ấy thật vô lượng vô biên, chúng con biết lấy gì đền đáp cho cân. Hôm nay nhân ngày Vu Lan Báo Hiếu, bằng tất cả tấm lòng chúng con noi gương Tôn giả Đại Hiếu Mục Kiền Liên sắm sanh pháp y. Đây là tín vật của Chư Phật chiến thắng ma quân, đắc thành đạo quả, chút các phẩm vật dâng lên cúng dường quý Ngài bày tỏ tấm lòng chí thành chí kính, ngõ hầu đáp đền thâm ân tái tục trong muôn một. Cúi mong quý Ngài ai lân nạp thọ để tùy duyên làm hành trang trên bước đường hoằng pháp lợi sanh, xiển dương chánh pháp, cứu khổ ban vui cho nhân loại. Thay mặt Ban Tổ Chức, xin mời các em Phật tử Chùa Công Thành một long thành kính và trang nghiêm dâng phẩm vật lên Chư tôn Thiền đức và xin trân trọng kính mời.
( cử nhạc Dâng Y Ca Sa của nhạc sĩ Vũ Ngọc Toản)
Nam Mô A Di Đà Phật.
Tát bạch dâng y
Nam Mô A Di Đà Phật!
Hiểu rằng có được thân này là nhờ ơn sanh thành dưỡng nuôi của cha và mẹ. Cha đã cho chúng con nghị lực, niềm tin sức mạnh để đi vào cuộc sống, người đã phải vất vả, vật lộn với cuộc đời để lo lắng tất cả cho chúng con, cha là bóng cả thiêng liêng tỏa mát và che chở chúng con, là tường thành vững chắc giúp chúng con tránh xa được những cạm bẫy chông gai thử thách.
“Nép bên chân cha già lòng mãi ấm,
Như bầu trời hãy nhuộm nắng màu xanh”
Còn mẹ, Mẹ sinh con ra trong khổ cực, ba năm cho bú mớm, mười tháng cưu mang, đắng cay luôn chịu, ngon ngọt luôn nhường, khi chúng con đau bệnh, người thức trắng đêm thâu lo âu thấp thỏm, đi đứng bồn chồn.
“Cho một lần được nắm bàn tay mẹ,
Được hôn lên đôi má nhé mẹ ơi,
Chỉ một lần, dù chỉ một lần thôi,
Sẽ nhớ mãi không bao giờ quên được”.
Ngày chúng con lớn khôn, cha mẹ lại cho chúng con công danh chức phận, sự nghiệp gia phong. Và mai dù chúng con an vui trong hạnh phúc hay lưu lạc trong phương trời, cha mẹ vẫn như xưa, ngày đêm lo lắng, dõi mắt trông về từng bước chúng con đi. Có mẹ có cha chúng con cảm thấy ngày tháng hãy tươi xanh, nắng mai hãy mãi nhuộm màu hồng trên đôi má, sung sướng ấy ngôn từ không thể diễn, hạnh phúc kia chỉ lấy nước mắt để thay lời.
“ Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ,
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha,
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ,
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha,
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn,
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con”.
Nhưng hơn thế, chúng con còn đủ duyên lành được về đây, nương tựa vào tam bảo, học thiện pháp từ quý thầy, để tạo dựng hải đảo vững chắc cho tự thân. Quý thầy là ruộng phước phì nhiêu, để chúng con gieo trồng căn lành cho mai hậu, là ngọn đèn trí huệ rạng ngời cho chúng con tiến bước giữa đêm đen. Quý thầy như chiếc thuyền từ chuyên chở chúng con qua bến bờ bên kia, là điểm tựa bình yên cho chúng con về nương giữa kiếp phù sinh mong manh tạm bợ. Ơn sinh thành nặng thân của cha mẹ, ơn tế độ cao cả của quý thầy, những lời lẽ tầm thường phiến diện này, chúng con không làm sao chuyển dâng hết lời tri ơn sâu xa, tột độ, chỉ biết vâng theo lời phật dạy đến ngày rằm tháng bảy, là ngày chư tăng tự tứ, chúng con thiết lễ Vu Lan, sắm sanh vạn vật, y phục cúng dường. Vật tuy nhỏ nhoi nhưng lòng thành lại lớn, ngưỡng dâng lên quý Ngài để nương nhờ vào oai đức chú nguyện, mong cho cha mẹ chúng con hiện tiền được tăng long phước thọ, cha mẹ qua đời được siêu sanh tịnh độ. Kính mong quý ngài pháp thể khinh an, tuệ đăng thường chiếu, luôn là bậc thầy mô phạm để chỉ dẫn chúng con trên đường tìm về giác ngộ.
Nam mô Vạn Cổ Hiếu Xưng Danh Tôn Giả Mục Kiền Liên Bồ Tát, tác đại chứng minh.
(ban đạo từ, chờ đại đức ban bố đạo từ xong, tiếp tục)
Trên Chư Tôn Đức đã từ bi ai lân nạp thọ cho rồi. Chúng con xin thành kính tri ân và đãnh lễ cúng dường tam bái.
………………………………………………………………………
Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Kính bạch Đại Đức, kính thưa quý Phật tử!
Trước khi Chư Tôn Đức tác pháp niêm hương khai đàn, một lần nữa xin quý vị hãy ngồi thật trang nghiêm, an trú trong chánh niệm tỉnh giác, quán tưởng đến ân hiếu hạnh tột cùng của Tôn Giả Mục Kiền Liên, nghĩ đến ơn sanh thành dưỡng dục của cha của mẹ.
Kính bạch Đại Đức, kính thưa quý Phật tử!
“Cha mẹ là đại dương vô tận
Con chỉ là con sóng nhỏ lăn tăn
Mẹ sóng cả bạc đầu dang đôi cánh
Lúc giông về cha ấp ủ cho con”.
Kính bạch Đại Đức, kính thưa quý Phật tử!
Dù cho chúng con có nói gì đi nữa, có làm gì đi nữa, thì cũng không nói hết được công ơn cao cả của cha mẹ.
Vì: “Ngôn ngữ trần gian như túi rách
Đựng không đầy hai tiếng mẹ và cha”.
Cha mẹ đã vì chúng ta mà chịu nhiều gian khổ, nhưng không hề một tiếng than van. Vì thế, mặc dù chúng ta có khóc cạn khô nước mắt cũng không sao thắm đầy tình mẹ, dù chúng ta có trải mật phơi gan cũng không sao sánh nổi tình cha, duy chỉ có nương theo lời kinh vi diệu, bằng tấm lòng thành kính quay về sống và thực hành theo lời Phật dạy, làm tất cả công đức lành, lấy hiếu đạo tự thân, sống có ích cho mọi người, cả những hành động lời nói ý nghĩa tốt đẹp ấy sẽ là lời tri ân chân thành nhất dâng lên hai đấng sanh thành, đây cũng là lời Đức Thế Tôn dạy trong bài Kinh Vu Lan Báo Hiếu.
Vừa rồi là những giây phút thiêng liêng vô ngần trong tĩnh lặng nhưng chan chứa đậm đà những hiếu ân. Các bạn ơi, nếu ai hạnh phúc khi còn đủ hai đấng sanh thành trên cõi đời thì hãy:
“Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
Trọn đời giữ tấm lòng son
Kính thờ cha mẹ đạo con lo tròn”.
Chớ đừng để đến khi:
“Gió lạnh se lòng chạnh nhớ thương
Âm dương chia cách rẽ đôi đường
Xuân về bên mái nhà xưa ấy
Song đường khuất bóng biệt ngàn phương”.
Rồi lúc ấy mới cảm thấy cô đơn, lạc lõng, hối hận, muốn về dưới bên chân cha mẹ để nói lời xin lỗi hay tỏ lộ tình thương thì quá muộn màng. Chúng tôi xin cùng chia sẽ niềm vui với những ai còn cha còn mẹ, và đồng cảm nỗi buồn với những ai thiếu vắng tình thương của hai đấng song thân. Xin nguyện đem công đức này hồi hướng cho cửu huyền thất tổ, cha mẹ nhiều đời của chúng con, chư vị tiên linh, oan hồn uổng tử, chiến sĩ trận vong, đồng bào tử nạn đều được sanh lên cõi Phật.
Vậy trong giờ phút thiêng liêng này thay mặt Ban Tổ Chức, chúng con cúi đầu cung thỉnh Đại Đức, xin kính mời tất cả Phật tử đồng đứng dậy hướng về Mười Phương Chư Phật, một lòng quỳ kính niêm hương bạch Phật tụng Sám Vu Lan.
Xướng: Nhứt Tâm Đảnh Lễ Nam Mô Vu Lan Bồn
Hội Thượng Khải Giáo Đại Sĩ
Vạn Cổ Hiếu Xưng Danh Tôn Giả Mục Kiền Liên Bồ Tát
Ma Ha Tát (3 lần)
Tụng bài Sám Vu Lan
Noi gương theo hiếu hạnh của Đức Tôn Giả Mục Kiền Liên, thương mẹ chịu khổ và thọ sự đói khát nơi chốn địa ngục khổ đau khi làm kiếp ngạ quỷ, ngài thương xót mẹ hiền nên đem bát cơm xuống tận nơi địa ngục để dâng cho mẹ. Thể theo truyền thống ấy, hôm nay ngày 15 tháng 7 năm Nhâm Thìn, hàng đệ tử chúng con cũng dâng bát cơm thanh tịnh lên Mười Phương Chư Phật, Chư Đại Bồ Tát, chư Lịch Đại Tổ Sư, Cửu Huyền Thất Tổ, Đa Sanh Phụ Mẫu của chúng con với tất cả tấm lòng chí thành chí thiết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét