Câu chuyện cuối tuần
Con Voi Ở Rạp Xiếc
Sau khi thưởng thức tiết mục xiếc thú vô cùng đặc sắc, một thanh niên đi vòng ra sau rạp để ngắm tận mắt những con thú dễ thương. Bất ngờ, anh nhìn thấy con voi to khỏe bị buộc chặt vào một cọc gỗ nhỏ. Rõ ràng là con voi đủ khỏe để nhổ bật cái cọc và trốn thoát bất cứ lúc nào một cách dễ dàng.
Anh bèn hỏi người dạy thú: “Sao ông buộc con voi to khỏe với một chiếc cọc nhỏ thế kia, không sợ nó lồng lên và chạy mất sao?”
“Nó sẽ không chạy đâu”. Người dạy thú đáp.
“Ông có chắc không, sao lại có thể như thế được”. Người thanh niên tiếp tục thắc mắc.
Lúc này thì người dạy thú mới giải thích: “Cách đây nhiều năm, lúc mới vào rạp xiếc, nó chỉ là một chú voi con. Lúc ấy, nó bị buộc bằng một sợi xích lớn vào một cọc sắt để giữ cho nó không thể bật ra. Sau một thời gian cố gắng chạy thoát nhưng không được, nó bỏ cuộc. Dấu ấn lúc bé cùng tư tưởng “mình không thể” đã làm yếu đi sức mạnh tinh thần và chính cái tư tưởng cố hữu mới là thứ xiềng xích nó chứ không phải cái cọc bé nhỏ kia”.
*LỜI BÌNH:
Trong công việc và cuộc sống, đôi khi chúng ta rơi vào những lối mòn tư duy, những lối suy nghĩ cố hữu chính là những chiếc hộp giam giữ sự sáng tạo. Đừng tự hạn chế mình bằng những suy nghĩ “không thể có cách nào hay hơn nữa”, “không thể, mình không làm được đâu”….đừng chấp nhận những cách giải quyết vấn đề đã cũ, đừng chấp nhận những ý tưởng mà ai cũng nghĩ ra được, đừng hài lòng với kết quả hiện có. Luôn tự đặt ra cho mình những thử thách, luôn tìm kiếm những điều mới hơn, lạ hơn, và nhất là luôn giữ chìa khóa sáng tạo bên mình.
“Sự sáng tạo đòi hỏi bạn phải có can đảm để buông tay khỏi những điều chắc chắn"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét