Bảo hiểm nhân thọ xuất hiện đã thay đổi hoàn toàn cuộc sống của chính tôi và cả gia đình.
“Một nụ cười bằng mười than thuốc bổ”, mấy ai hiểu hết được ý nghĩa của một nụ cười. Có rất nhiều kiểu cười: cười mỉm, cười sảng khoái, cười thẹn thùng… nhưng cuộc sống của tôi hiện được đổi mới khi gặp và biết rõ bảo hiểm nhân thọ là gì. Tôi đang cười rất hạnh phúc, tạm gọi đó là “nụ cười hạnh phúc”.
Vào những tháng ngày còn chưa được chạm vào sách vở hay ghế nhà trường, mà tôi đã phải tập suy nghĩ về cuộc sống mưu sinh, nhà tôi liên tục chuyển từ chỗ này sang chỗ khác để kiếm sống. Gia đình tôi khá khó khăn, nhưng ba mẹ tôi là những công nhân viên chức, luôn quan tâm, lo lắng và hy sinh hết mình, cho những người con yêu quý của mình những điều tốt đẹp nhất. Đồng cảm và hiểu được những gì ba mẹ đã cố gắng, tôi cùng hai người anh đã có ý thức hơn với cuộc sống của gia đình mình… Cứ tất bật với cuộc sống hối hả như thế ngày qua ngày, tối đến gia đình tôi cũng quây quần cùng nhau, trong cái khuôn viên nho nhỏ tạm gọi là phòng khách, cùng ăn, uống cùng đùa giỡn… tôi tưởng chừng như cả thế giới này chẳng còn nơi nào hay thời khắc nào có thể hạnh phúc hơn…
Nhưng bạn biết không? ba tôi là một người trí thức khá cao thời ấy, còn mẹ là một người mạnh mẽ với tài trí kinh doanh với tôi là bậc nhất, dễ gì họ cam chịu hay chấp nhận đầu hàng với cái tạm gọi là số phận. Họ muốn con họ phải đầy đủ, phải có mọi phương tiện để phát triển như con người ta, thế là họ quyết định thay đổi số phận trên chính đôi bàn tay vốn đã chai sạn. Họ đi giao báo, bán phở, bán cà phê, bán tạp hoá... Rồi một ngày có một chàng thanh niên khoảng 25 tuổi xuất hiện cùng với bảo hiểm nhân thọ. Tôi và gia đình cũng chả hiểu gì cũng chẳng cần quan tâm, vì thời gian còn kiếm tiền còn không đủ nữa là…
Tất cả đã thay đổi. Tuy còn rất nhỏ nhưng tôi còn nhớ như in anh Trần Huy Cường là người đã giới thiệu cho gia đình tôi biết tường tận về bảo hiểm nhân thọ, nhưng vì hoàn cảnh gia đình còn khó khăn nên mẹ tôi phải cân nhắc thật kỹ mới quyết định. Một hôm tôi chạy lại ôm chằm lấy mẹ và hỏi “mẹ đang làm gì thế?”, mẹ cười rồi vuốt tóc tôi “mẹ đang suy nghĩ xem đầu tư vào tương lai cho anh em con như thế nào?”… Ngẫm lại mới thấm, tương lai cũng một phần được xây dựng bởi ngày hôm nay.
Đúng hẹn, ba mẹ tôi và anh Cường ngồi nói chuyện với nhau hơn một giờ.... Hợp đồng bảo hiểm nhân thọ đã ký kết xong, tôi cũng chưa rõ tường tận thế nào. Cho đến một tháng sau chính ba tôi cũng tham gia làm tư vấn bảo hiểm như anh Cường, rồi hai năm sau mẹ tôi cũng tham gia. Ba mẹ tôi không còn buôn bán nữa, mà chỉ đi tư vấn bảo hiểm. Thời gian đầu rất khó khăn nhưng ba mẹ tôi không hề nản chí, lương của ba mẹ dần được cải thiện. Từ cấp hai, việc mượn sách bạn mà học đã không còn nữa, tôi được ba mẹ mua cho bộ sách giáo khoa hoàn toàn mới, hai anh trai tôi có được một chiếc xe đạp để đi học… Tôi hạnh phúc hơn là khi ba mẹ không còn phải thức khuya, dậy sớm để nấu một nồi nước lèo, hay thức đến khuya để tính tiền.
Bảo hiểm nhân thọ hầu như không còn là cụm từ quá xa lạ so với gia đình tôi nữa. Cuộc sống gia đình được cải thiện hơn và đầy đủ hơn. Một ngày mẹ đi làm về, thấy mẹ đang ngồi nghỉ mệt tôi chạy lại hỏi “Mẹ có mệt không? Công việc này giúp gia đình mình nhiều quá mẹ nhỉ?”, mẹ cười phớt lờ đi cả sự mệt mỏi “Không chỉ giúp gia đình mình không đâu con, hầu như những nỗi lo toan của các gia đình Việt Nam đều được bảo hiểm nhân thọ thấu hiểu, gia đình mình cũng vậy, sung túc hơn, mẹ không còn phải lo “câu chuyện sinh viên đại học” cho con nữa”…
Sau này khi tôi lớn tí, mẹ lại giải thích cho tôi nghe về ý nghĩa của bảo hiểm nhân thọ, không chỉ chăm lo về tài chính mà còn chăm lo tương lai cho từng gia đình Việt Nam. Mẹ hay nói đùa, mẹ làm công việc này như việc từ thiện giúp mọi người lập ra kế hoạch cho tương lai cũng như tiết kiệm giúp họ một phần cho cuộc sống. Ba cũng cười rồi nói “nếu theo những người lao động nghèo họ sẽ nghĩ bảo hiểm nhân thọ như một cách “người chết nuôi người sống”, vì khi sống chưa chắc ta đã làm được gì cho gia đình nhưng nhờ nó những người còn sống sẽ được an ủi một phần nào khi ta chết…”
Thế đấy, nụ cười hạnh phúc là đây. Bất chợt, bảo hiểm nhân thọ xuất hiện đã thay đổi cuộc sống của chính tôi và cả gia đình, đó lại là một ý nghĩa rất lớn cho phần đời còn lại. Một lời cám ơn chân thành đến cái gọi là bảo hiểm nhân thọ và tôi cũng cám ơn người tư vấn viên bảo hiểm đã dẫn dắt chúng tôi đến một chân trời mới mang tên “tương lai”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét