chia sẻ

Chia sẻ của 1 CÁ NHÂN về con đường đại học


Đại Học à... Xa xỉ lắm.
Với tôi, tốt nghiệp THPT rồi thì trước mắt cứ có 1 cái nghề trong tay phù hợp với khả năng của mình để có thể đi làm nuôi sống bản thân đã....
Bố mẹ nào cũng vậy. Nghe tin con cái học chăm ngoan và đỗ ĐH thì vui mừng lắm, có khi cả họ mừng luôn.
Con cái đỗ ĐH thì bố mẹ cũng oai, nở mày nở mặt với hàng xóm. !!!
Con cái học ĐH thì bố mẹ ở nhà oằn lưng ra làm lụng vất vả để chắt chiu từng đồng lo cho con ăn học.
Các bạn cứ mơ tưởng hão huyền rằng học xong ĐH, và cầm tấm bằng ĐH trong tay là xin đc việc làm ổn định và ngon ăn à ??? Tôi nghĩ 20% thôi.
Học xong, ra trường rồi cầm tấm bằng vất va vất vưởng ở ngoài đường chứ làm gì.
Rồi bố mẹ lại oằn lưng ra chạy tiền cho con có việc làm, mong muốn con có việc làm ngon lành, ổn định. Lương tháng 9-10 triệu....
Cái mức lương tháng 9-10 triệu ấy, bạn nào giỏi hẳn thì thi đỗ trường khối Q.sự hoặc CA, học và làm việc mấy chục năm thì may ra.
Còn mấy cái trường khác, tôi không dám chắc, nhưng tôi dám chắc 1 điều rằng học mấy trường ĐH đó ra thì số đông cũng chỉ làm công nhân.
Rồi...
Nhà đứa nào có tay trong chân ngoài thì chạy tiền may ra mới có việc làm ngon.
Đứa nào ko có thì đi xin việc bở hơi tai và cũng chỉ là công nhân.
Không muốn con cái làm công nhân đầu tắt mặt tối khổ sở thì lại oằn lưng chạy cho con sang nước ngoài.
Con cái sang được nước ngoài, gửi đc vài đồng về thì bố mẹ lại đc oai với hàng xom, họ hàng rằng thằng con tôi nó đi nước ngoài làm ăn gửi đc món tiền về. Nhưng bố mẹ đâu biết rằng nó khổ sở như thế nào. Tha hương cầu thực. Sống xa nhà, xa người thân, thời tiết không quen, rồi làm việc vất vả. Ốm chẳng ai chăm bẵm.
Rồi đứa thì bố mẹ chạy sang nước ngoài đc nhưng mấy tháng k tìm đc việc, lại gọi cho bố mẹ gửi tiền sang để về.
Bố mẹ khổ đủ đường. Haiz....
Đấy... Tất cả những điều tôi được biết về cái xã hội Việt Nam đấy. Đấy là những gì tôi từng chứng kiến. Cái xã hội Việt Nam này ấy mà. Đồng tiền nó đặt lên đầu. "Có tiền là có tất cả"
P/s : Tôi nói không đúng sự thật hay sai điều gì thì xin các bác chém nhẹ.
Còn tôi thì tôi đang cười vào cái xã hội này. Việt Nam đâu biết trọng người tài. Toàn con ông cháu cha dốt như bò cũng nhân viên công chức này nọ. Còn người tài thì an cư ẩn dật, về quê theo đít con trâu. Nói thế hơi quá, vì thời này hết ruộng rồi.
Thân ái chào tạm biệt và hẹn gặp lại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 
Ky nang ban hang ky-nang-ban-hang
10 10 1125 (c) by
Google kiến thức về bảo hiểm