Lúc trước, mỗi khi nhận được lời mời tham gia bảo hiểm nhân thọ (BHNT) tôi luôn từ chối với thái độ dứt khoát, thậm chí tỏ vẻ bực mình. Tôi dửng dưng với bảo hiểm nhân thọ đơn giản vì tôi cho rằng nó không đem lại lợi ích gì.
Tôi tự giải thích rằng đóng bảo hiểm nhân thọ (BHNT) không như gửi tiết kiệm vì nó không sinh lời bằng. Hơn nữa trong những trường hợp cần thiết cần rút tiền thì phải chấp nhận lỗ to vì thời gian đáo hạn của bảo hiểm nhân thọ rất dài thay vì 1-2 tháng như ngân hàng. Thậm chí người nhà mình chỉ nhận được một số tiền thật sự lớn sau khi tử vong. Đối với tôi những rủi ro bất thường trong đời mình không tránh được vì “trời kêu ai nấy dạ” nên không cần quan tâm nhiều.
Nhưng rồi tôi phải thay đổi ý nghĩ đó, bởi sau những biến cố mà tôi đã đau lòng chứng kiến, tôi mới thấy sự khắc nhiệt của cuộc sống và nhận ra rằng rủi ro không loại trừ một ai. Vì vậy tôi quyết định tham gia bảo hiểm nhân thọ (BHNT) để dự phòng cho những biến cố có thể xảy ra với mình bất cứ lúc nào?
Chuyện là trong một lần hàn huyên, cô bạn tôi hỏi ý kiến mọi người có nên mua BHNT không. Anh đồng nghiệp ngồi cạnh liền khoe mình đã tham gia BHNT ngay khi vợ vừa sinh con và kể rành rọt những ưu điểm của sản phẩm. Anh còn khuyến nghị mọi người nên mua để bảo vệ cho gia đình. Chuyện đó rồi bẵng quên, trong những cuộc gặp sau chúng tôi không nhắc lại, vì không ai lại quan tâm bạn bè bằng việc gặp nhau sẽ chào bằng câu hỏi: “Cậu đã tham gia bảo hiểm nhân thọ chưa?”.
Nhưng vào một ngày, tôi thẩn thơ khi nhận được tin cô bạn tôi đã bị chiếc xe ác nghiệt lấy đi tính mạng và bỏ lại đứa con ba tuổi. Lúc đầu, nghĩ tới cháu bé, chúng tôi ai cũng vững vàng phần nào vì đinh ninh mẹ bé đã mua BHNT. Nhưng tiếc thay…
Từ đó, thái độ của tôi về BHNT xoay 180 độ và tôi trở thành người tư vấn bảo hiểm nhân thọ không chuyên từ lúc nào không hay. Tôi tìm hiểu kỹ về BHNT, và kể rất rành rọt hợp tình, hợp lý về BHNT để thuyết phục những người xung quanh. Có thể điều này xuất phát từ sự hối hận và day dứt của tôi. Giá như ngày ấy tôi quyết liệt thuyết phục bạn tham gia BHNT như những gì tôi đang làm thì cô bé tội nghiệp con bạn tôi, vốn từ nhỏ đã thiếu tình thương của cha, đã không phải sống dựa vào ông ngoại già nua trong sự túng thiếu.
Vì vậy, bây giờ ai có nói rằng bỏ tiền vào BHNT sẽ không sinh lời bằng gửi tiết kiệm, tôi sẽ đáp lại rằng tham gia BHNT đừng nên phân tích quá nhiều những được mất, càng đừng so sánh với hình thức tiết kiệm hay đầu tư khác vì mọi sự so sánh đều khập khiễng.
Có ai dám nói rủi ro không bao giờ đến với mình? Do đó hãy xem tham gia bảo hiểm nhân thọ chính là sự bảo vệ tài chính cho những rủi ro bất ngờ. Nếu chẳng may thì xem như sẽ có một khoản tiền lớn từ số vốn nhỏ ban đầu để trang trải cho gia đình trong những lúc khó khăn., còn nếu may mắn không có gì xảy ra thì sau này sẽ nhận được một khoản tiết kiệm lớn.
Trên thế gian này, chẳng phải điều chúng ta cần là sự bình an đó sao! Khi tâm an lành thì càng dễ dàng hơn để “mạo hiểm” với những kế hoạch lớn. Với những bậc làm cha làm mẹ, chúng ta đều có điểm chung là làm mọi thứ vì con, bao gồm cả việc tích lũy của cải để con có đời sống tốt đẹp hơn. Tham gia BHNT chính là một cách thể hiện tình thương và trách nhiệm của mình đối với con cái.
Điều cuối cùng tôi muốn nói là, đừng để phải một lần chua xót thốt lên:
“Giá mà sớm tham gia bảo hiểm nhân thọ…”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét