Việc bước chân vào ngành bảo hiểm nhân thọ với tôi cũng không hoàn toàn là ngẫu nhiên. Vốn là một người yêu thích kinh doanh, tôi đã sớm trở thành một Fan cuồng của Warren Buffet ngay từ khi còn là sinh viên năm thứ 2 Đại học xây dựng. Tôi đã đọc quyển “ Phong cách đầu tư của Warren Buffet” không dưới 5 lần. Và tôi không hiểu tại sao Buffet lại sở hữu nhiều công ty bảo hiểm như thế, và thành công của ông hầu hết đến từ các thương vụ mua lại thông qua các công ty bảo hiểm. Và ngay từ khi đó, tôi đã có một ý nghĩ một ngày nào đó phải làm việc chô một công ty bảo hiểm để tìm hiểu về điều đó. Ra trường và đi làm cho một công ty xây dựng của Canada với mức lương không quá tệ, nhưng chỉ sau 2 năm làm một công việc chỉ ngồi một chỗ, vẽ và tính toán, tôi mất dần hứng thú với công việc xây dựng. Và một ngày đầu năm, khi đọc được tin tuyển dụng trên mạng về công ty bảo hiểm Korea Life, tôi nghĩ đây chính là lúc mình thực hiện ý nghĩ của mình từ khi còn là một chàng sinh viên. Và thế là tôi từ bỏ công việc mình đã mất 4.5 năm để học và 2 năm kinh nghiệm để vào một lĩnh vực hoàn toàn mới.
Những ngày đầu tiên trong lĩnh vực mới!
Sau khi được nghe chia sẻ về công việc, tôi rât hứng thú. Một phần vì tôi nghĩ đây sẽ là một cơ hội để thay đổi con người đang trở nên ngày càng khép kín của tôi, và cũng một phần bởi các chế độ hấp dẫn mà công ty tri chả cho nhân viên. Tôi không ngần ngại xin nghỉ việc và quyết định tham dự khóa hoạc BFC (basic financial consultant) chỉ sau 3 ngày tìm hiểu về công ty và các sản phẩm của công ty.
Sau khi trải qua khóa học 5 ngày, tôi lờ mờ hiểu về công việc của mình sẽ phải làm. Và thật sự có đôi chút thất vọng khi công việc không giống như tôi vẫn thường nghĩ. Công việc những ngày đầu tiên của tôi chủ yếu là gọi điện cho ứng viên, tiếp ứng viên và tìm khách hàng.Tôi học tập bằng cách ngồi bên cạnh nghe lỏm những người có kinh nghiệm và thực hành trên đường đi cũng như tối trước khi đi ngủ. Và với kinh nghiệm đã tích lũy từ trước cũng như khả năng thích ứng nhanh, tôi đã làm quen với việc đấy chỉ sau một tuần. Và rồi tôi cũng tự tiếp những ứng viên đầu tiên cho mình. Tôi đăng báo và rất nhiều người đến, tôi không nhờ các “ tiền bối” tiếp hộ mà tự bản thân mình tiếp lấy, nhưng bao nhiêu người đến cũng là bấy nhiêu người đi. Tôi vẫn chưa tuyển được ai dù đã có những hợp đồng đầu tiên.
Và rồi sang tháng thứ 2, công việc vẫn tiếp diễn như vậy, có những ứng viên đã đồng ý đi học thì lại bị tai nạn, người thì lại chứng minh thư quá hạn 15 năm bị trả về… Tôi vẫn chưa có ai cả. Mọi người bảo tôi là đen như “ mực” và rủ tôi đi thịt chó giải đen. Nhưng tôi lại không nghĩ như vậy, trong công việc không có đen đỏ, tôi bắt đầu tìm hiểu về các phòng khác và làm thế nào mà họ có thẻ tuyển dụng tốt như vậy. Hàng ngày có hàng trăm người đến công ty để dự tuyển và mỗi khóa học cũng có đến hàng trăm người đi học. Tôi tìm hiểu và được biết, những người “ tuyển dụng” tốt là những người làm việc tốt, họ có quyết tâm, họ có kiến thức và một khả năng truyền tải thông điệp rất tốt. Bên cạnh đó, cũng có rất nhiều “ trưởng nhóm” vẫn đang phải đơn độc chiến đấu trong công việc, vì những người họ tuyển vào cũng đã bỏ họ mà đi hết.Tại sao??? Từ đó, tôi rút ra một điều, để tuyển dụng tốt và bán hàng tốt, bản thân mình phải giỏi và phải tâm huyết với công việc, khi đó mọi người sẽ tự tìm đến với ta. Mình phải làm được việc thì mới giữ chân được những người cấp dưới của mình, mà thật ra họ cũng chẳng phải là cấp dưới, chẳng qua họ chỉ vào sau ta mà thôi. Trong nghề này, có lẽ chỉ có mối quan hệ đồng nghiệp.
Sau khi xác định như vậy, tôi hướng bản thân mình đi theo con đường tư vấn tài chính chuyên nghiệp, có thể nó khó khăn hơn con đường làm quản lí, nhưng chỉ có con đường đó mới giúp tôi trụ lại trong lĩnh vực này. Tôi bắt đầu mua các sách nói về bán hàng của Joe Girard, Brian Tracy … để về đọc và làm theo họ. Và có câu nói của Brian Tracy mà tôi rất thích, “ muốn chuyên nghiệp thì bản thân mình phải trông giống chuyển nghiệp”. Tôi bắt đầu bước đầu tiên, làm thế nào để định vị bản thân trong lòng khách hàng. Trong thời đại công nghệ như hiện nay, công cụ tốt nhất đó là Website, và thế là tôi bắt đầu mua sách và lên mạng tìm các sách nói về Web. Sau một vài tuần tôi đã có trang Web miễn phí của riêng mình, manhvanga.mov.vn. Đó là động lực để tôi tiếp tục thực hiện các bước tiếp theo. Và khi lên diễn đàn lamchame, rất vui khi thấy topic của bạn Quang Hiếu về cách hướng dẫn tạo một topic bán hàng có giao diện giống Website. Tôi đã mất một tuần ôm vi tính nhiều hơn ôm vợ và kết quả cũng đã có một topic của riêng mình.
Nhớ lại thời gian ban đầu thật không hề đơn giản, vì không có ai ủng hộ tôi cả. Bố mẹ tôi không ủng hộ, luôn bắt tôi bỏ việc để làm lại xây dựng, anh trai tôi nói không ngờ tôi lại chọn cái nghề mà bà bán rau cũng làm được, vợ tôi thì không nói gì ngoài một thái độ nghi ngờ… Nhưng rất may là tôi có một thói quen nghe tai này sang tai kia, vì thế tôi bỏ qua hết lời mọi người nói và còn bởi vì tôi tin đây là một nghề rất nhân văn, một nghề mà tôi có thể giúp cho nhiểu người nếu tôi làm tốt công việc của mình. Tôi tích cực học về sản phẩm, về kĩ năng tư vấn. Lượng khách hàng tăng không đáng kể. Và tôi nghĩ, đã đến lúc phải tìm một nguồn khách hàng mới. Và tôi đã làm như vậy
Bắt đầu với công việc
Tôi nghĩ muốn bán được sản phẩm, trước tiên phải làm cho khách hàng tin tưởng được mình. Làm sao họ có thể tin tưởng một chàng trai mới 26 tuổi từ miền núi xa xôi xuống đây được. Chỉ có cách mình phải có một cái gì đó khiến cho họ tin tưởng. Và tôi đã nảy sinh ý định lập nên topic này, đây có thể là cách khiến cho nhiểu người biết đến tôi và tin tưởng tôi hơn. Đó chính xác là những gì tôi đã làm.
Và ngay sau khi có topic của riêng mình, tôi bắt tay vào công việc bán hàng của mình. Tôi luôn quan niệm, trong bất kì công việc gì, ta có thể thành công hay thất bại, nhưng làm rồi xong thất bại còn hơn không làm gì rồi để thất bại. Câu nói “ Winner never quit, Quiter never win”, “ người thành công sẽ không bao giời bỏ cuộc, người bỏ cuộc sẽ không bao giờ thành công” luôn thôi thúc tôi tiến lên. Tôi luôn tự hỏi mình, tại sao Bảo hiểm nhân thọ tốt như vậy, tại sao các nước phát triển luôn có trên 90% dân số có hợp đồng bảo hiểm nhân thọ, còn Việt Nam mình mới chỉ có 5%. Đó cũng là cơ hội , nhưng cũng là thử thách cho chính tôi.
Tôi bắt đầu liên lạc lại với những khách hàng mà tôi đã từng tư vấn nhưng chưa bán được hàng, giới thiệu với họ về topic của mình và ý kiến của các khách hàng hiện tại. Họ đã trở nên cởi mở hơn rất nhiều và tin tưởng hơn rất nhiều về tôi và công ty. Ngày trước khi tôi đi tư vấn, họ luôn nghi ngờ một ngày nào đó tôi sẽ bỏ việc, công ty sẽ phá sản, ai sẽ là người thay tôi đứng ra lo cho các hợp đồng của họ. Nhưng thấy tôi tâm huyết với nghề như vậy, sự tin tưởng của họ dành cho tôi đã tăng lên rất nhiều. Và đó chính là niềm tin, là động lực để tôi tiếp tục công việc của mình.
Và cho đến hôm nay, có thể tôi vẫn chưa đạt được những thành công như mình mong muốn. Nhưng tôi vẫn phải cảm ơn Bảo hiểm nhân thọ vì đã mang lại cho tôi rất nhiều thứ: các mối quan hệ mới, sự tự tin khi đi gặp khách hàng, kinh nghiệm làm Web và topic… có lẽ những điều đó tôi sẽ không bao giờ có nếu vẫn tiếp tục làm một kĩ sư xây dựng. Tôi sẽ tiếp tục công việc của mình chỉ với mong muốn sẽ làm cho nhiều người Việt Nam biết đên bảo hiểm nhân thọ hơn, bảo vệ được nhiều gia đình hơn và khiến cho bản thân tôi vui hơn. Được làm công việc mình yêu thích có lẽ là một niềm thỏa mãn lớn nhất đối với mỗi con người. Tôi tin rằng, trong tương lai, sẽ có nhiều người quan tâm hơn đến bảo hiểm nhân thọ, vì họ luôn muốn bảo vệ cho gia đình yêu quý của họ, chỉ có điểu bản thân người tư vấn tài chính phải thỏa mãn được các đòi hỏi khắt khe của khách hàng.
Tôi luôn ghi nhớ câu nói của Joe Girard, người bán hàng duy nhất được ghi vào kỉ lục Guiness “ You have to be captain on your ship”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét