Nếu có thể, bạn sẽ bỏ ra 2.35 triệu USD (50 tỷ) để cùng ngồi ăn trưa với tỷ phú Warran Buffett?
Rất nhiều rất nhiều doanh nhân sẵn sàng làm điều đó (minh chứng là số tiền đấu giá cho bữa trưa này ngày càng tăng chóng mặt). Nhưng cũng như Guy Spier tác giả của cuốn sách “Giáo dục của một nhà đầu tư giá trị”, ai đã từng được ngồi ăn trưa với Warren Buffet trong bữa trưa đắt đỏ ấy cũng thấy “không hề hoài phí”, bởi những lời khuyên họ nhận được thât sự đã khiến cuộc đời họ thay đổi mãi mãi.
1. ĐỘC ĐÁO THƯỜNG TỐT HƠN
Bài học này bắt đầu với tôi thậm chí từ trước khi chúng tôi bắt đầu đấu thầu cho bữa ăn, số tiền thu được sẽ để làm từ thiện. Suy nghĩ thông thường của tôi là sẽ thật kinh khủng để trả ngần ấy chỉ cho một bữa trưa- dù rằng với nhà đầu tư tốt nhất trong lịch sử, và là người giàu có nhất thế giới.
Nhưng Mohnish đã giúp tôi thấy rằng, ngoài việc nói cảm ơn các bạn về mọi thứ, Buffett đã dạy chúng tôi bữa trưa này có thể thực sự là lớp học cao cấp về đầu tư và cuộc sống. Hơn nữa, nhiều đóng góp từ thiện chỉ nhận lại một tấm thiệp và một bức thư cảm ơn. Còn việc này đi kèm với cơ hội gặp gỡ và học hỏi từ một người đàn ông phi thường.
Trong bữa trưa, tôi nói với Buffett rằng tôi đã sử dụng triển vọng gặp gỡ ông để thuyết phục các cố vấn của tôi để cho phép tôi giảm các mức phí: Tôi không muốn có mặt như thành viên tính phí cao nhất cho khách hàng. Tôi giải thích với Buffett điều này khó khăn thế nào với tôi, dù rằng tôi biết đó là điều phải làm.
Vì vậy, tôi hỏi ông “Làm điều đúng đắn trong kinh doanh có dễ dàng hơn chút nào không?”
Ông ngưng lại để suy nghĩ về điều này, và sau đó nói rằng quả là có chút dễ dàng hơn. Nhưng ông nói thêm: “Người ta sẽ luôn luôn gắng ngăn cản anh làm điều đúng nếu nó trái với thói thường”.
2. HÃY TIẾP TỤC LÀ MỘT ĐỨA TRẺ
Mohnish mang theo các cô con gái của anh, Monsoon và Monachi tới bữa trưa, và Buffett rất thích thú đùa nghịch với chúng. Ông cũng vui mừng giãi bày riêng với lũ trẻ, khi thực đơn được đưa tới, rằng ông khi lớn lên đã không hề ăn thứ gì mà ông đã từng không thích từ hồi 5 tuổi. Cách tiếp cận vui tươi này với lũ trẻ của Mohnish và thậm chí với thức ăn mà ông ăn rõ ràng cũng được áp dụng với các lĩnh vực khác trong cuộc sống của Buffett.
Trong cuộc trò chuyện của chúng tôi, ông đã cho thấy một sự tò mò cao độ và trẻ trung mà phần lớn trẻ em mất đi theo thời gian khi chúng tới tuổi thiếu niên. Buffett thực tâm quan tâm đến chúng tôi và đã muốn học nhiều nhất ông có thể. Không phải vì chúng tôi đặc biệt – mà bởi vì trí tuệ phi thường và tò mò của ông.
3. HỌC CÁCH NÓI “KHÔNG”
Trong bữa ăn trưa, Buffett cho chúng tôi xem lịch trình hàng ngày của ông, mà phần lớn là để trống. Ông thích để thời gian của mình không chặt chẽ, và để rất nhiều khoảng trống cho tự phát. Khi tôi hỏi ông liệu ông đã xây dựng Berkshire Hathaway.A +0.05%, BRK, +0.15% với một cụ thể trong tâm trí, ông đã tìm cách giải thích cho tôi rằng Berkshire là như vậy vì nó phù hợp với ông và phong cách riêng của ông.
Nó làm tôi nhận ra rằng Buffett hoàn toàn không muốn thỏa hiệp với cá nhân mình, hạnh phúc từ giây phút này tới giây phút tiếp theo vì đạt được một số mục tiêu của công ty.
Tất nhiên, một khi bạn có một chút thành công, diễu hành theo nhịp trống của riêng bạn có nghĩa là nói “không” với phần lớn những gì đi ngang qua. Quan sát Buffett, tôi có thể thấy rằng mặc dù ông là một người nhân hậu từ trái tim, ông cũng không thấy có vấn đề gì chịu đựng những khó chịu nhất thời đến từ việc nói “Không”. Khi tôi nhận ra điều này, tôi giải quyết tốt hơn nhiều trong khả năng của mình để nói “ Không”.
4. KHÁM PHÁ VÀ LẮNG NGHE ‘THANG ĐIỂM BÊN TRONG “CỦA BẠN
Có lẽ bài học sâu sắc nhất là sự khác biệt mà Buffett thực hiện giữa bảng điểm “bên trong” và “bên ngoài” – và cách ông diễn giải cho chúng tôi thấy tầm quan trọng của việc ra quyết định dựa vào thang điểm bên trong của chúng ta.
Đây là một cách khác để trả lời cho câu hỏi liệu chúng ta có thực sự tiến bước theo nhịp trống của chính mình. Buffett dạy bằng cách hỏi chúng tôi câu hỏi dưới đây: “ Liệu anh có muốn, một cách công khai, được xem là người tình tuyệt nhất trên thế giới, nhưng tự thân biết anh là kẻ tệ nhất? Hay, anh có muốn bị coi là người tình tồi tệ nhất thế giới, nhưng cá nhân anh biết anh là người tuyệt nhất?”
Câu trả lời là rõ ràng ngay giây phút ông nói điều đó, nhưng tôi nhận ra, cũng ngay tại thời điểm đó, đã bao lần tôi đã làm những điều bởi vì tôi bị thúc đẩy bởi những gì người khác có thể nghĩ về tôi. Hiểu rằng khái niệm đó đi thẳng vào cốt tủy những mối nghi ngờ của bản thân mình và sau bữa trưa đó, tôi đã quyết định lắng nghe thang điểm bên trong của mình kỹ càng hơn. Đó là sự khác biệt khiến tôi nhận ra tôi cần phải rời New York và cũng giúp tôi quyết định chuyển đến Zurich.
5. ĐẦU TƯ THỜI GIAN VÀ NĂNG LƯỢNG, VÀ CHẤP NHẬN RỦI RO CHO NHỮNG MỐI QUAN HỆ ĐÚNG ĐẮN
Phần của tôi trong chi phí của bữa ăn trưa đó chắc chắn là số tiền lớn nhất mà tôi đã bỏ ra cho một thứ gì đó, đặc biệt khi xét đến các kết quả không chắc chắn. Nhưng tôi học được những bài học thành công và thực hiện một số thay đổi quan trọng sau đó như kết quả của những bài học.
Bữa ăn trưa khiến tôi nhận ra rằng trước đó tôi đã đánh giá thấp sức mạnh của việc bảo đảm rằng tôi luôn ở quanh những người tốt hơn tôi, và quanh những người mà tôi có thể giúp tiến bộ. Những ngày này tôi đủ may mắn để không phải nghĩ ngợi gì khi mua một vé máy bay xuyên Đại Tây Dương và chịu hậu quả của việc lệch múi giờ (jet-lag), nếu nó nghĩa là có thể dành một khoảng thời gian chất lượng với người mà tôi ngưỡng mộ và từ người mà tôi có thể học hỏi.
Chi phí mà bữa trưa và rủi ro đi kèm đã dạy tôi rằng giá trị của những mối quan hệ, và thời gian và năng lượng cần thiết để duy trì chúng, trong thực tế là vô giá.
Guy Spier quản lý Quĩ Aquamarine và là tác giả của cuốn sách “ Giáo dục của một nhà đầu tư giá trị
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét