chia sẻ

ĐÃ ĐẾN LÚC MÌNH ĐỦ LỚN ĐỂ TỰ HỎI: "NHỮNG THỨ TA ĐANG HỌC CÓ PHẢI THỰC SỰ THÍCH HAY KHÔNG?"


Đã bao giờ… bạn kẹt giữa dòng xe tắc cứng và tự hỏi mình là ai? Khác biệt ra sao với những con người đang hối hả trên đường, hoặc có những lúc bạn thấy tai mình ù đi và những bài giảng thì cứ trôi tuột, khi mà những gì bạn đang được dạy chẳng phải thứ thực sự bạn muốn học!
Hay dành cả tiếng chỉ để nhìn lên bầu trời trong 1 ngày xám ngoét và thắc mắc rằng “LIỆU TƯƠNG LAI THÌ MÌNH SẼ ỔN CHỨ?" Tôi vẫn thường làm những điều đó!

Những cuốn sách thì vẫn thường khuyên chúng ta là "bạn phải theo đuổi đam mê của mình vì nó là chìa khóa quyết định tương lai. Hãy làm những việc bạn đam mê nếu muốn chạm đến thành công", nhưng thực tế thì sống với đam mê nào có dễ dàng!

Mọi chuyện thật đơn giản khi chúng ta 5 tuổi! Ý tôi là với vài tờ giấy, hộp bút màu hay bộ đồ chơi, chẳng có nhiệm vụ gì cả. Có cả 1 thế giới trong trí tưởng tượng, trong các bức vẽ.
Chúng ta say sưa, quên ăn, quên ngủ, gào khóc vì nó! Mọi thứ thật thú vị khi được làm việc mình yêu thích. Và có những lúc đam mê là một thứ mà khi nghĩ đến đủ làm tôi mỉm cười

Giờ thì tôi đã có nhiệm vụ cho mình, họ hàng muốn 1 câu trả lời hay trong dịp lễ Tết, khi hỏi là ”Kỳ này cháu được học sinh gì?”
Con tôi tôi muốn nó học thật giỏi, muốn làm trụ cột gia đình, có 1 tương lai sáng lạng. Có cả 1 đống thứ ta phải học để làm được những điều đó.

NHƯNG CŨNG ĐÃ ĐẾN LÚC MÌNH ĐỦ LỚN ĐỂ TỰ HỎI : NHỮNG THỨ TA ĐANG HỌC CÓ PHẢI THỰC SỰ THÍCH HAY KHÔNG?

Chúng ta đang sống trong 1 xã hội mà nhiều cha mẹ mong muốn con cái có 1 công việc ổn định, thay vì cầm bút vẽ 15 tiếng mỗi ngày, dành hàng giờ để luyện thanh, hay là toát mồ hôi trong phòng tập nhảy. Ta bối rối giữa những lựa chọn, và hị vọng cha mẹ mình đúng.

Cũng có khi bạn muốn mình là ngoại lệ và nhận lại sự thất vọng, có quá nhiều thứ được xã hội xếp vào "lông bông" và không có ích cho tương lai.
Rồi ta vào đại học, chính thức từ bỏ đam mê hội họa để học tài chính nhân hàng, ngừng mơ ước thành cầu thủ bóng đá để luyện vào trường y. Những mầm mống áp đặt và định kiến trong suốt 1 thời gian dài đã thành công. Đúng con đường xã hội hay cha mẹ đã chọn hộ, con đường mà anh chị ta đã đi qua hay bạn bè đang hướng đến. Ai đó đã nói những thứ đam mê viển vông chỉ khiến bạn thụt lùi mà thôi. Ta sợ lạc loài, sợ những sự đánh giá, và vì thế thỏa hiệp.

Trước khi chúng ta kịp ngộ ra 1 điều gì đó, lại đến lúc bạn phải đi làm, lập gia đình và có hàng ngàn thứ khác để lo. Vậy câu chuyện sẽ kết thúc như thế này ah.

BẠN THẬT MAY MẮN GIỐNG NHƯ TÔI, VÌ CHÚNG TA CÒN TRẺ.
Thực ra thì tôi cũng chẳng hơn gì bạn cả, ngành học của tôi là theo ý bố mẹ, cho dù tôi có cả đống đam mê, nhưng tôi cũng không đủ can đảm để làm lại từ đầu, khi mà đã là sinh viên năm 3.

Nhưng tôi không phải tuýp "đổ lỗi hoàn cảnh".

Tôi sẽ khuyên bạn dành thật nhiều thời gian rãnh rổi để thử sức trải nghiệm, nổ lực với những gì mà mình cho là đam mê, một cách nghiêm túc và quyết liệt nhất.

Bạn thích viết lách à? Vậy thì chần chừ gì nữa, hãy cứ cầm bút lên thôi!
Đam mê kinh doanh à? Nghĩ tới thứ ngày mai bạn sẽ bán được rồi đấy!
Còn nếu trở thành một đầu bếp là điều bạn thường hay nghĩ tới. Ngay khi hết tiếc học buổi sáng, tìm một quyền sách hoặc một lớp học nấu ăn mà theo học đi.

Đừng để mọi thử chỉ nằm trong tưởng tượng và mơ hồ của bạn.

Một khi nhận ra đâu mới thực sự là đam mê của mình, đó là lúc bạn bước lớn hơn để khẳng định bản thân.
Hãy mang thành quả của bạn trong thời gian ngấm ngầm theo đuổi đam mê và cho bố mẹ xem. Tin tôi đi, hơn ai hết đấy là những người luôn ủng hộ bạn nhiều nhất, chỉ đơn giản là đôi khi thì họ cần chắc rằng bạn đủ "chín chắn" hay chưa thôi.

Chết!!! Mình sắp muộn giờ làm thêm rồi! Chúng ta ai cũng cần phải có tiền để nuôi đam mê của mình. Hẹn gặp mọi người lần tới.
.
.
.
.
.
.
Rất có thể khi đọc đến đây, thấy bài viết cũng được, cũng ý nghĩa. Nhưng rồi khi bạn tắt máy tình thì… mọi thứ chả có gì thay đổi!
Vì đơn giản "phim cũng chỉ là phim", còn ngoài đời thì khác hẳn.
"Nói mồm lúc nào cũng dễ hơn hết".

Bạn cũng cho rằng mình có tới N thứ khó khăn hơn so với tôi và người khác:
“Bố mẹ tôi khó tính hơn bố mẹ bạn”, “Nhà tôi không có điều kiện”, “Blah blah blah ..”

Nhưng vì đó là cuộc sống mà, nếu mọi thứ đều dể dàng với chúng ta thì chẳng có gì để nói ở đây cả.
Hmm…

Tôi có thể kể cho bạn nhe N câu chuyện, của nhiều con người ở mỗi hoàn cảnh khác nhau vẫn nuôi dưỡng đam mê của mình

Lê Mai Anh yêu thích vẽ truyện tranh từ nhỏ, năm lớp 10 cô tham gia clb truyện tranh và được giới thiệu vẽ minh họa cho bán. Công việc làm thêm tạm thời này thú vị … hơn cô nghĩ. Nickname “Tuyệt đỉnh sinh vật” của Mai Anh xuất hiện trên bìa của của nhiều series sách, minh họa báo và tạp chí, sau 7 năm cô theo đuổi công việc này. Cô vẫn đang tiếp tục vẽ những bức tranh với mong muốn nó chạm đến tâm hôn mỗi người.

Tháng 1/2011, Aiden Nguyen và cô bạn thân lập 1 nhóm nhảy mang tên St.319, gồm… 2 người. “Bố mẹ không ủng hộ”, 2 người lén tập tại nhà, rồi chỉ đến phòng tập để ghép. Họ đi phát tờ rơi tại các trường cấp 3 và trường đại học, để tìm kiếm thêm từng thành viên. Aiden và St.319 cũng đi diễn miễn phí trong một thời gian dài, chỉ để tên nhóm được nhiều người biết đến. Giờ họ có 20 thành viên và 28 triệu views trên youtube và hơn 130.000 fans trên Facebook. Hơn 4000 tiếng miệt mài suốt 2 năm. Aiden chưa bao giờ có ý định bỏ cuộc.

Yasuy bắt đầu học hát theo các ca sĩ trên tivi khi anh còn nhỏ. Anh luôn có mặt trong đội văn nghệ của trường suốt thời gian đi học. Nếu bạn chưa biết, Yasuy mua cây đàn guitar đầu tiên bằng tiền hái café mướn. Tôi cho rằng không thể xứng đáng hơn khi anh là quán quân VietNam Idol 2012.
Thị lực của Christine Hà kém đần từ năm 19 tuổi và gần như mù hẳn vào năm 2007. Nhưng không co nghĩa cô từ bỏ đam mê nấu ăn. Vượt qua hơn 30.000 đối thủ từ vòng loại, cô gái mù gốc Việt giành cúp chiến thắng cuộc thi MasterChef. Cô từng nói ”Có thể bạn không nhìn thấy con đường mình đi, nhưng điều quan trọng là trong trái tim bạn biết rõ nơi mình đến".

CHẮC LÀ TÔI ĐÃ BIẾT NƠI MÌNH MUỐN ĐẾN, VẬY CÒN BẠN, BÁN SẼ KHÔNG TỪ BỎ CHỨ?

Bạn sẽ luôn được cười khi làm việc mình đam mê. Vậy, tội gì không cười?

ĐỪNG BAO GIỜ TỪ BỎ ĐAM MÊ CỦA BẠN!
-------------------------------------------------------------------------------------
Hãy CHIA SẺ về wall của bạn như 1 lời nhắn nhủ đến ai đó trong friendlist, hay chỉ đơn giản là bạn muốn nhắn nhủ đến chính mình, bạn nhé! 

 — 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

 
Ky nang ban hang ky-nang-ban-hang
10 10 1125 (c) by
Google kiến thức về bảo hiểm