Hôm nay tôi có nhận cuộc hẹn với một khách hàng, tôi đã biết là chồng và gia đình bên chồng của em rất ghét Bảo hiểm nhân thọ (BHNT), tôi có nói em muốn gặp tôi ở nhà hay bên ngoài thì em nói muốn gặp tôi bên ngoài. Em có thuyết phục chồng ra cùng nhưng chồng em không muốn gặp tôi. Nghề của tôi như vậy là hết sức bình thường chứ trong thời điểm này mà gia đình nào hồ hởi mời tôi đến thì tôi lại sẽ đặt ra những câu hỏi: họ thật sự có quan niệm tốt về bảo hiểm hay gia đình họ có bệnh tật gì muốn trục lợi bảo hiểm?
Tôi không tư vấn em ngay mà hỏi han về gia đình, về thu nhập của 2 vợ chồng em. Em nói với tôi em muốn mua tối thiểu thì thế nào? Những trường hợp thế này tôi sẽ không tư vấn vì nếu em không quyết định được thì mất thời gian cho cả hai bên. Tôi hỏi về mơ ước, về mong muốn của em, em nói em cũng muốn nhiều lắm nhưng kinh tế hiện nay không cho phép em thực hiện ước mơ, không cho phép em thực hiện những nhu cầu của một người phụ nữ về làm đẹp và bắt nhịp với cuộc sống, em còn phải lo nhiều thứ khác nữa mà đồng lương của chồng em còn không nuôi đủ bản thân thì làm sao em dám mưu cầu gì đây?
Gần kết cuộc nói chuyện chồng em có ra nói chuyện một chút với tôi, một người đàn ông rụt rè (đó là trước mặt tôi lúc đó) bạn không ngước lên nhìn tôi. Tôi có nói chuyện với bạn đôi chút, tôi biết bạn không thích tôi vì tôi là một tư vấn bảo hiểm. Tôi có biết thu nhập của bạn, tôi hỏi bạn có biết khi bạn về hưu bạn sẽ nhận được những gì không? Bạn nói bạn sẽ có lương hưu do BHXH chi trả. Nhưng khi tôi hỏi bạn có biết con số đó là bao nhiêu không? Bạn không nói được. Khi thu nhập của bạn còn không bằng với mức lương đóng BHXH tối thiểu, liệu rằng cuộc sống sau này của bạn có được hạnh phúc? Bạn bằng lòng với sự ổn định trong thiếu thốn? Khi mà vợ con bạn sống trong sự thiếu thốn. Vậy mà sau đó bạn vẫn nói với vợ bạn là nếu em muốn có lương hưu anh sẽ mua BHXH tự nguyện cho em? Liệu bạn có biết con số của BHXH tự nguyện là bao nhiêu không? Bạn có tìm hiểu trước khi nói không? Bởi chính đồng lương sau này của bạn là bao nhiêu bạn còn không biết.
Chúng ta cùng nhìn nhận xã hội của chúng ta, tại sao những người già có lương hưu vẫn khổ? Tại sao họ vẫn phải dựa vào con cái mặc dù con cái của họ chẳng dư dả gì? Khi con cái họ không thể lo thì họ sẽ phải ra đường tìm kế sinh nhai, tại sao quá nhiều người già bán hàng rong, vé số dạo, làm giúp việc... liệu những người con nhìn thấy vậy có đau lòng?
Tôi biết rất nhiều người luôn đổ lỗi cho người khác chứ không nghĩ đó là do mình. Đổ lỗi cho cơ chế Nhà nước nên dân khổ? Tại sao vẫn nhiều người vẫn vượt lên để tạo dựng cho họ có một cuộc sống không túng thiếu? Và họ đổ lỗi cho ti tỉ những thứ khác mà không nghĩ lỗi là do chính bản thân mình không biết vượt qua khó khăn. Bởi có chia sẻ cách để họ có thể thay đổi cuộc sống hiện tại họ sẽ nói họ không thể làm được, họ không có khả năng đó. Bản thân họ không muốn thử sức, tự tạo vận may cho mình thì họ không có quyền được kêu khổ, được kêu than rằng số mình đen đủi phải không các bạn?
Những người tư vấn chuyên nghiệp dù có thế nào cũng sẽ giúp được cho khách hàng của mình những giải pháp tốt và các bạn yên tâm là dù bạn có khó khăn về kinh tế đến mấy mà chỉ cần bạn mong muốn chúng tôi vẫn sẽ mang được giải pháp đến cho bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét